Mình thì cũng đã chụp ảnh được mấy năm rồi, cũng đôi lần được sờ và được chụp vài tấm ảnh bằng máy film. Sau nhiều lần thì mình quyết định mượn hẳn một con máy film chụp hẳn một roll (cuộn) film xem có ra trò gì không. Cám ơn chàng trai phố núi @phucnguyen140615 đã cho mượn thiết bị.
Toàn bộ ảnh trong bài viết mình đều có ảnh full size tại Flickr của mình https://www.flickr.com/photos/tanhoangduc. Các bạn có thể thoải mái lưu ảnh này về và sử dụng chúng với mục đích phi thương mại nhé, nhớ credit vào nha
Nhỏ mà có võ…
Nhân vật chính trong bài là Canon FTb + lens Canon FD 50mm F/1.8 (cậu nhỏ thứ 3 từ trái sang trong bộ tứ máy ảnh). Giới thiệu “sơ sơ” thì em này là SLR FullFrame với khổ film 35mm. Vì được ra đời vào năm 1971 của thế hệ trước, nên chắc chúng ta phải gọi là “bác” chứ nhỉ. Ưu điểm của máy là có thể đo sáng, có khả năng chụp mà không cần pin. máy chụp khá là nhanh - tốc độ tối đa lên tới 1/1000s, ngoài ra màn trập nghe rất đã tai.
Đã có máy rồi, muốn chụp thì phải kèm film, thế là mình vác tấm thân “ngọc ngà” của mình đến Darkroom Café ở quận 3 Sì Gòn để mua film. Chỗ này bán nhiều loại phim khác nhau lắm, tha hồ mà lựa.
Sau một hồi đi vòng vòng thì mình lựa được film Kodak Ultramax 400 với giá là 120k. Trong trường hợp bạn thấy không hợp với film bạn mua thì có thể đổi trả trong vòng 1 tuần.
Đủ combo rồi nha, lắp film và chiến thôi.
Hành trình của kẻ mộng mơ…
Công viên phần mềm Quang Trung ở quận 12 là nơi đầu tiên mình chụp. Mình khá thích chụp những bức ảnh về bầu trời và cây cỏ. Sáng sớm, mặt trời vừa lên, bầu trời trong xanh, gió thổi nhè nhẹ, làm cho ta có cảm giác rất dễ chịu và thoải mái
Ảnh chụp ở tầng 4 trường đại học FPT quận 12, đi học về, thấy ánh sáng đẹp quá, bỏ hết mọi thứ lại phía sau, hơi buồn vì bài lab bị trừ điểm nhưng mà không sao, ngồi xuống ngắm nhìn, lên film, nín thở, bấm nút.
Lúc này thì mình mới để ý là iso mình chưa set là 400 mà vẫn để 200 như cuộn cũ, thêm với lại là mình chỉ nhìn đo sáng mà quên nhìn tốc, dẫn đến ảnh bị out nét do tốc quá thấp.
Loanh quanh The Coffee House Signature, ở đường Phạm Ngọc Thạch, quận 3, gần Hồ Con Rùa.
Có người bảo với mình là con người ta đẹp nhất khi đang hăng say lao động, tấm ảnh chụp chị barista này là tấm mình ưng ý nhất trong roll này luôn. Name tag của chị này là Dreamer.
Một anh barista khác đang đọc công thức, tiếc là hôm nay không có anh Vũ, người mình thích nhất ở quán này.
Thằng bạn mình và đòi mình chụp thêm một tấm với cái hình nền điện thoại cho bằng được cơ
Chụp bầu trời thôi, trời vẫn trong xanh, vẫn là anh như ngày hôm ấy, vẫn ngu ngơ và đầy dại khờ.
Tấm này mình hàng cây ở Nhơn Trạch, Đồng Nai, mình thấy máy film rất thích hợp để chụp những ảnh như này.
Cánh rừng cao su này cũng chụp ở Nhơn Trạch luôn, trên đường đi Vũng Tàu nếu các bạn đi bằng xe máy và qua phà Cát Lái. Những cánh rừng cao su thằng tắp đều nhau, tạo nên những không cảnh hết sức mộng mơ, những con đường như chạy thẳng vào tim.
Đường Hoàng Sa - Trường Sa trên đảo Long Sơn
Bên cạnh là ruộng muối, mình nhất quyết đợi tận 5 phút cho chú trong ảnh đẩy xe đi trong sự chờ đợi mòn mỏi của thằng bạn mình.
Đây cũng là một tấm khác nữa, mình cũng đợi cho chiếc ghe chạy qua để tạo nên 1 vệt nước nhìn khá là thích.
Những cánh đồng lúa bạt ngàn, xanh mướt.
Cũng là Nhơn Trạch nhưng là buổi chiều, cảnh hoàng hôn thật đẹp, mình lại phải dừng xe lại làm vài shot, vì sợ bị cháy và out nên mình chụp liền mấy tấm, may là không bị out tấm nào cả.
Những hình ảnh được chụp ở nơi mình ở, phía xa kia là ngã tư An Sương. Nhìn ngắm hoàng hôn thật êm đềm và tuyệt đẹp, không cảnh khiến con người ta phải siêu lòng.
Chụp ở nhà xe thôi, có những thứ bình thường thấy vậy chứ khi lên ảnh cũng đẹp ra phết đấy
Chụp vài tấm cuối rồi trả máy thui nào, mình thích nắng buổi sáng và buổi chiều, lúc nắng tạo bóng xiên qua vậy, rất nhẹ nhàng
Nắng ở công viên, mọi người lại tất bật cho một ngày làm việc, học tập mới đầy hứng khởi.
Những cảm xúc của mình:
Có lẽ chụp film là hoài niệm, là những người thích tìm về những thứ xưa cũ, không thể phủ nhận, những quán bán film và tráng film luôn mang lại cho mình một cảm giác hoài cổ, chậm một chút. Đôi khi ta cần chậm lại một chút để có thể chụp những bức ảnh đẹp hơn, chậm một chút để có thể nhìn ngắm cuộc sống một cách khác, đôi khi những điều đó lại giúp chúng ta tìm ra những thứ mà bấy lâu nay chưa biết. Cảm giác hồi hộp mỗi lần bấm cò, lên film, sợ tuột film, bị cháy, cảm giác vỡ òa khi nhận được film từ lab, những cảm xúc thật khó có thể có được nếu như bạn chụp máy số.
Tráng film
Mình tráng tại LLab Trần Hưng Đạo, giá là 40k, dịch vụ rất tốt, ở chỗ tráng cũng là một quán cà phê film vintage, rất hợp với film, mình cũng tranh thủ chụp vài tấm, những tấm dưới đây được chụp bằng máy Canon 50D với lens 50 f1.8
Cảm ơn các bạn đã đọc hết bài của mình, mình mong là các bạn sẽ cảm thấy dễ chịu khi xem những bức ảnh của mình.